Thứ Năm, 27 tháng 1, 2011

Những dòng thơ đáng nhớ

NHỚ ƠN TỔ HÙNG

Cao vút trời xanh sáng nghiệp Hùng,
Hào quang rạng rỡ thắm non sông.
Trăm con nên mọi người chung Tổ,
Một bọc nào ai kẻ khác lòng.
Tưởng nhớ quốc hồn mau tiến bộ,
Say mê ngoại thuyết ắt suy vong!
Yêu dân, yêu nước, yêu đồng loại,
Là nghĩa muôn đời gốc Lạc Long!

VƯƠNG ÐÀM


  

Anh hùng Vô Danh

Họ là những anh hùng không tên tuổi
Sống âm thầm trong bóng tối mông mênh.
Không bao giờ được hưởng ánh quang vinh,
Nhưng can đảm và tận tình giúp nước.
Họ là kẻ từ nghìn muôn thuở trước
Ðã phá rừng, xẻ núi, lấp đồng sâu,
Và làm cho những đất cát hoang vu,
Biến thành giải sơn hà gấm vóc.
Họ là kẻ không nề đường hiểm hóc,
Không ngại xa hăng hái vượt trùng sơn,
Ðể âm thầm chuẩn bị giữa cô đơn,
Cuộc Nam Tiến mở giang sơn lớn rộng.
Họ là kẻ khi quê hương chuyển động
Dưới gót giày của những kẻ xâm lăng,
Ðã xông vào khói lửa quyết liều thân
Ðể bảo vệ tự do cho Tổ Quốc.
Trong chiến đấu vượt qua muôn khó nhọc,
Cười hiểm nguy bất chấp nỗi gian nan.
Người thất cơ đành thịt nát xương tan!
Nhưng kẻ sống lòng son không biến chuyển,
Và đến lúc nước nhà vui thoát hiểm,
Quyết khước từ lạc lộc với vinh hoa.
Họ buông gươm quay lại chốn quê nhà
Ðể vui sống cuộc đời trong bóng tối.
Họ là những anh hùng không tên tuổi,
Trong loạn ly như giữa lúc thanh bình
              Bền một lòng dũng cảm chí hy sinh,
Dâng đất nước bằng mối tình trong sạch.
Tuy công nghiệp không ghi trong sử sách;
Tuy bảng vàng bia đá chẳng đề tên;
Tuy mồ hoang xiêu vẹo dưới trời quên;
Không ai đến khấn nguyền dâng lễ vật.
Nhưng máu họ đã len vào mạch đất,
Thịt cùng xương trộn lẫn với non sông,
Và Anh Hồn Chung với tấm tình trung
Ðã hòa hợp thành Linh Hồn Giống Việt.


               ÐẰNG PHƯƠNG

          


       Chiến thắng Nguyên Mô

  Bọn Thát Ðát* lũ chiến binh tàn bạo,
Vó ngựa dầm màu đỏ máu loài người;
Từng đạp lên những xác chết, đầu rơi.
Lừng chiến thắng khắp hai trời Âu, Á.
Phải ngừng lại! Phải cúi đầu tất cả!
Vì Việt Nam có Hưng Ðạo Ðại Vương,
    Dân Việt Nam dũng cảm hùng cường.
    Một sức mạnh thành muôn ngàn sức mạnh.
    Ngột Lương Hợp Thai cuốn cờ trốn tránh.
    Thoát Hoan chui núp bóng tối ống đồng.
    Gần một triệu quân, ba đợt tấn công
    Tự thiêu xác trước lửa hùng nước Việt.
    Bọn xâm lăng như đi vào cõi chết,
    Hốt Tất Liệt đành chuốc nhục nghìn thu.
    Mỗi cuộc giao tranh quét sạch giặc thù,
    Quân nước Việt chỉ cần năm, bảy tháng.
    Chiến thắng hiên ngang, hào quang xán lạn.
    Còn sử nào vinh hiển được hơn đâu?
    Diệt giặc ác xứng đáng lá cờ đầu.
    Chặn bạo ngược cứu cả miền Nam Á.
           Triều đình Nguyên run lên vì chuyện lạ:
    Nước Việt Nam sao lại quá anh hùng!
    Ngừng đánh Nhật Bản. Hoãn tiến phía Ðông.
    Dồn lực lượng chinh Nam đòi nợ máu.
           Nhưng lũ giặc tan tành như mộng ảo:
    Máu thành sông, thây nghẹt Bạch Ðằng Giang.
           Hỡi bọn Bắc xâm, bành trướng bạo tàn!
           Nhớ thất bại đừng bao giờ lập lại.
           Mộng cướp nước chỉ là trò man mọi,
           Không thể nào thắng một nước văn minh,
           Giàu tình thương cùng yêu chuộng hòa bình.
           Nhưng vững mạnh hơn cả nghìn non Thái.
           Việt Nam ấy! Muôn đời còn mãi mãi.

          VƯƠNG ÐÀM
___________
*Thát Ðát: dịch âm từ chữ Tarta, tên bộ lạc chính thống trong quân Mông Cổ.